Mặc Bắc Uyên nghe vậy cười tiến lên, ôm lấy Kiều Kiều từ tay Vân Mang, nhìn thấy nữ nhi bảo bối của mình, Mặc Bắc Uyên lòng mềm như nước.
Ở trong lòng hắn, đây chính là Mạn Mạn hồi còn nhỏ, nên hắn phải chiều chuộng Kiều Kiều gấp bội, để Kiều Kiều hưởng thụ một tuổi thơ hạnh phúc.
Mặc Bắc Uyên nhẹ giọng dỗ dành:
“Kiều Kiều, ở nhà ngoan ngoãn chờ phụ thân và các ca ca, chúng ta đi đón mẫu thân trở về được không?”
“A~a~a~a~a~” Kiều Kiều mới im lặng nghe thế lập tức kêu to, hai bàn tay mập mạp còn vung vẫy lung tung, trông rất sốt ruột.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây