Mặc Bắc Uyên hơi nhíu mày, hơi thở trên người Mạn Mạn mơ hồ tản ra, đôi mắt tím lạnh lùng, đáy mắt lại có sát khí tàn nhẫn không giấu được, nghĩ đến cái gì, trong lòng hắn cả kinh, vội vàng tiến lên ngăn cản bước chân của nàng.
“Mạn Mạn, nàng muốn đi đâu?”
Vân Mạn Mạn bất mãn đối với xưng hô này, nhưng hiện tại không có tâm trạng đi sửa lời, thản nhiên nói: “Không liên quan đến ngươi!”
Mặc Bắc Uyên cuối cùng vươn tay ra, cẩn thận giữ chặt cánh tay Vân Mạn Mạn, giọng nói mang theo yếu thế và lo lắng: “Nàng vừa mới hao phí công lực lớn, sau lưng còn bị thương, nàng hiện tại không thể đi ra ngoài, nàng muốn đi làm chuyện gì, nói cho ta biết, ta đi làm.”
Vân Mạn Mạn khẽ nhíu mày, giọng nói lạnh lùng xa cách: “Ngươi đi làm? Ngươi biết ta muốn làm gì không? Ta muốn đến đại doanh Bắc Lẫm, đi giết tướng lĩnh chủ sự phái binh hôm nay.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây