Mọi người ngay cả thời gian cầu xin tha thứ cũng không có, trong nháy mắt khi Vân Mạn Mạn nói xong, Vân Vũ cũng đã chấp hành mệnh lệnh.
Thanh Nhị hơi nhướng mày, tốc độ này, mình cần phải học tập.
“Không! Xuân Vãn.”
Lúc này Mạnh Thúy Lan đột nhiên hoàn hồn lại, vội vàng hét lên tiếng muốn ngăn cản, ánh mắt Thanh Nhị mang theo ý lạnh, trường kiếm ở trong tay gõ một cái.
Cả người cùng với hai đầu gối lại lần nữa quỳ gối xuống đất, Mạnh Thúy Lan bất chấp đau đớn lập tức muốn cầu xin tha thứ, vẻ mặt sợ hãi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây