“Ta nói cho con biết, ta là của Mạn Mạn, con đi đi, con mau đi đi, ta không muốn nhìn thấy con nữa, con lại dám nhớ nhung ta, con thật đáng sợ!”
Hoa Bất Hoàn bị Mặc Bắc Uyên đẩy ngã, vừa định nằm xuống thảm ngủ, lại bị Vân phụ kéo dậy.
“Dậy đi.”
“Ngủ gì mà ngủ, hắn từ chối con, con liền muốn chết muốn sống, cũng phải có chút tiền đồ chớ.”
“Nào, Hoa Hoa, núi không tìm con thì con đi tìm núi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây