Nam Cung Thanh đắc ý nâng cằm, sau đó thấy vẻ mặt Vân Mạn Mạn, quan sát một phen xác định hiện tại Vân Mạn Mạn không rảnh đứng dậy.
Lúc này mới cười lui về sau ba bước, rồi quỳ xuống đất, trực tiếp bái lạy với Vân Mạn Mạn.
Vân Mạn Mạn đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó là kinh ngạc, muốn đứng dậy nâng người, lại phát hiện bây giờ mình không tiện đứng lên.
“Thanh Nhi, ngươi làm gì vậy? Mau đứng lên, bây giờ ta không tiện động đậy.”
Khóe miệng Nam Cung Thanh khẽ giương lên, chính là chọn thời cơ này, ngày thường với bản lĩnh của ngươi muốn ta đứng, ta nào có đường để phản kháng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây