“Ngươi đã già rồi, suy nghĩ trong đầu của ngươi thật đáng sợ, không chỉ hù chính mình mà còn hù đến ta!”
Nam Cung Ngạo bị Đông Tiêu Hoàng quở trách một trận, lúc này vẻ mặt cũng hơi bình tĩnh lại, nhưng trong mắt không còn tức giận nữa mà lại thả lỏng.
Chỉ cần không nhường ngôi cho Lịch Vương là được, Nam Cung Ngạo nhìn hoàng đế cau mày, hơi giơ tay nói:
“Được rồi, ngài nói, ngài nói cho ta nghe xem!”
“Ta thì muốn xem, ngươi có kế sách gì hay không, cứ nói mãi mà chẳng phun ra được gì, hừ!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây