Tiêu Thanh Châu ôm đầu, cuộn người chịu trận, giọng nói van xin:
“Thế tử, cầu xin huynh tha cho ta, ta không dám nữa, cầu xin huynh, ta biết lỗi rồi.”
Nhưng khóe miệng Tiêu Thanh Châu lại khẽ nhếch lên, đánh đi, đánh càng mạnh càng tốt, đây là lần cuối cùng ngươi bắt nạt ta.
Nhìn đứa con trai cả mất hết lý trí, rồi lại nhìn đứa con trai thứ cúi mình khép nép, Lệ vương càng thêm âm trầm.
Trước kia hắn ta sao lại không phát hiện ra, bây giờ nghĩ lại mới sáng tỏ, Châu nhi rất giống hắn ta, từ dung mạo đến mưu lược tâm kế.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây