Đông Tiêu Hoàng bước tới, ngồi xổm trước mặt Mặc Vân Duệ, nhìn cậu một lúc lâu, rồi thở dài:
“Con ngoan, con ngoan của ta! May mà, may mà!”
Sự thông minh, thiên phú cùng với kỹ năng này, may mà sinh ra ở Trấn Bắc vương phủ. Nếu là con nhà thường dân hay thế gia, thì hoặc là sẽ làm rạng rỡ gia tộc, hoặc là sẽ bị người ta hãm hại! Thiên tài như vậy, may mắn thay lại được sinh ra trong hoàng tộc.
Nghĩ đến con trai của mình, trong lòng Đông Tiêu Hoàng càng thêm tức giận, quay ra ngoài quát lớn:
“Thái tử đâu!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây