Phương Thốn nhìn về phía không trung, lúc này, ba đại Thần Vương đã áp chế Đoạn Trường Sinh đến cực điểm rồi.
Vì tu vi ba người bọn họ quá sâu, thần thông cũng quá cường đại nên lôi đình trong mây vẫn chưa giáng xuống.
Nhưng nhìn lôi quang lóa mắt giữa không trung, rõ ràng lôi đình giáng xuống chỉ là chuyện nhất thời.
“Điện hạ đoán rất chuẩn!”
Phương Thốn cười nói với Thất hoàng tử: “Đương nhiên ta cũng đoán được một số chuyện, ví dụ như trong cơ thể ngươi luyện hóa một viên long châu, chắc là do huynh trưởng ta luyện nhỉ? Nói không chừng huynh ấy nhờ ngươi chuyển giao cho ta, hoặc là đặt ở một nơi khác để lại cho ta, kết quả lại bị người chiếm mất? Viên long châu đó đối với ta rất quan trọng, ta muốn phá cảnh phải có được viên long châu…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây