“y... Vẫn là muội tử Khúc gia thân thiện…!
Phương Thốn nghe Khúc lão tiên sinh trả lời, không khỏi cảm khái một tiếng, nhoẻn miệng cười với Khúc Tô Nhi cô nương.
Nhất thời, Khúc Tô Nhi cô nương xấu hổ, nhẹ giậm chân một cái, dường như muốn đem mặt núp ra sau lưng Khúc lão tiên sinh.
Mà vào lúc này, đám người Hạc Chân Chương cùng đi theo Phương Thốn ra ngoài đón người, có chút bất ngờ, trước kia bọn họ ở Phương gia ra đã từng gặp vị lão tiên sinh này, nhất là Hạc Chân Chương, cho tới bây giờ vẫn luôn bị Khúc lão tiên sinh đề phòng, chỉ cần hắn ta tới gần trong vòng ba trượng thì ông thuận tay đậy lư hương lại, một đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm, thế nào cũng phải thấy Hạc Chân Chương chật vật trốn chui như chuột mới hài lòng.
Nhưng quen thuộc thì quen thuộc, bọn họ không hề ngờ được, đan sư Phương Thốn nói, chính là Khúc lão tiên sinh?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây