Tuy rằng lò sát sinh này không lớn, Triệu Lan Hương chỉ nhìn lướt qua, đã đếm được có khoảng mười mấy con heo, mỗi ngày có thể bán ra hai ba nghìn cân thịt, chỉ sợ thịt heo ở chợ đen trong mấy huyện quanh vùng này đều chảy ra từ nơi đây.
“Được rồi.” Cô trả lời một tiếng.
Triệu Lan Hương xoay người đi nhặt một đống xương, chỉ vào chúng nó nói: “Bách Ca Nhi, anh xem có thể bổ ra được không? Bên trong có óc heo, ăn rất bổ, lát về em sẽ nấu canh cho anh ăn.”
Hạ Tùng Bách nghe thấy thế, lại nhặt dao lên bổ năm miếng xương đầu heo ra.
“Đủ chưa? Bên này còn rất nhiều.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây