Ông ta vừa làm việc vừa vui vẻ hát một bài: “Nếu cuộc sống này lừa gạt bạn, đừng bi thương, đừng nóng vội! Ngày tháng u buồn dần dần sẽ qua, hãy cứ tin tưởng, ngày vui rồi sẽ đến!
Hạ Tùng Bách cũng không muốn để ý đến người đàn ông trung niên đang tự mua vui này lắm, anh vẫn cúi đầu tiếp tục làm việc hăng say.
Lúc này Chu Gia Trân cũng đang ở một góc khác trong sân phơi, ánh mặt trời chói chang chiếu xuống, khiến mồ hôi chảy ròng ròng, cả người cô ướt sũng như vừa vớt dưới ao lên vậy. Nước uống vào còn không nhanh bằng mồ hôi đổ ra.
Tay đang nắm chặt xẻng sắt của cô đột nhiên cảm thấy vô lực, xẻng sắt lập tức rơi xuống nền đất phát ra tiếng loảng xoảng trầm trầm.
Ngô Lương Bình thấy thế, thì đi đến bên cạnh nói với cô: “Hình như cô bị cảm nắng rồi, mau đến bóng cây kia nghỉ ngơi một chút, chỗ hạt kê này để tôi lật cho cô.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây