Mười sáu năm trong quá khứ, tuy rằng anh ta không sinh ra tình yêu với cô, nhưng cũng có tình thân.
Cô biến thành dáng vẻ như bây giờ, thật sự không phải ý muốn của anh ta, nhưng anh ta có trách nhiệm.
Tưởng Kiến Quân chờ cô trả lời, nhưng rất lâu sau cô vẫn chưa mở miệng, cũng không ngẩng đầu nhìn anh ta. Anh ta chua xót nói: “Ăn đi, em thích ăn cá mà.”
“Anh đã cố ý học cách nấu cá với đầu bếp trong nhà ăn, sau này em có thể ăn nhiều một chút.”
Triệu Lan Hương nhanh chóng lùa cơm hai cái, rồi nhanh chóng chui vào phòng mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây