Anh ta có thể khiến Triệu Lan Hương mười bảy tuổi mê quên lối về, gần như lấp đầy thế giới của cô. Nhưng Triệu Lan Hương ba mươi lăm tuổi đã mệt mỏi rồi, cô thả lỏng miệng đang cắn trên cánh tay ra, miệng đầy mùi máu tươi.
“Anh đừng tới gần tôi, tôi cảm thấy dơ bẩn.”
Đôi mày kiếm sắc bén của Tưởng Kiến Quân cau lại, sắc mặt trắng hơn vài phần.
“Anh chưa từng làm chuyện gì có lỗi với em.”
“Anh với Phương Tĩnh...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây