Nhưng vì anh ta từng dẫn theo xã viên, đánh cược tính mạng thi hành chế độ phân điền đến hộ trước thời giạn, trong cảm nhận của xã viên địa vị của anh ta nghiễm nhiên không có cách nào dao động được, một năm trước anh ta đã được mọi người đề cử đảm nhiệm chức vụ trưởng thôn của thôn Hà Tử.
Anh ra rít một hơi thuốc, bình thản nói: “Hợp đồng nhận thầu chỉ cần đi cho đủ lưu trình là được, ngọn núi này thuộc về tài sản tập thể, anh sẽ mở một cuộc đấu giá tập thể coi như xong.”
Hạ Tùng Bách dò xét thay đổi của núi Ngưu Giác xong, bắt đầu đi đào vài chỗ. Năm đó khi nhà họ Hạ chôn sản nghiệp tổ tiên, bọn họ vô cùng vội vàng, chỉ cần xác định địa điểm, đào xuống một vài mét là có thể đào ra được.
Hạ Tùng Bách tìm được kho tàng ở một ngọn núi khác, ba người cùng bắt tay vào làm đào mười mấy hố, hao phí hết thời gian ban ngày mới đào ra được tài sản ở hai nơi này.
Lương Thiết Trụ ôm cái rương cao nửa người, nếu không phải vì mấy năm nay học nấu ăn vẫn luôn mài giũa lực cánh tay, chỉ sợ anh ta sẽ không nâng nổi cái rương ấy lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây