Anh ta nói: “Có thịt ăn, nông thôn chính là như vậy, tương đối nghèo, không vui như ở thành phố, nhà cửa cũng không san sát nhau như trong thành, đường còn không dễ đi, phải mất một đoạn nữa mới đến.”
“Em tên là Tiểu Hổ Tử à? Để anh cõng em được không?”
Tiểu Hổ Tử quay đầu lại nói không cần, cậu bị ảnh hưởng sâu sắc bởi tác phong quân đội của ông nội, kiên trì nguyên tắc việc của mình tự mình hoàn thành, không làm ảnh hưởng đến người khác.
Cậu cứ kiên trì như vậy, phùng má chân thấp chân cao đi tới nhà anh rể.
Khoảnh khắc khi nhìn thấy Triệu Lan Hương, hốc mắt cậu đỏ lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây