Làm xong tát cả, anh mới vừa lòng thu dọn, cầm mấy quả mơ đã rửa sạch sẽ mang về phòng dỗ dành cô vợ nhỏ.
Triệu Lan Hương chờ mãi chờ mãi, chờ đến nửa đêm vẫn không thấy Hạ Tùng Bách quay về, khi cô đã nằm nghiêng mơ màng ngủ, thì tiếng bước chân mới vang lên.
Chàng trai đưa vài quả mơ sạch sẽ tới trước mặt cô, lấy lòng: “Ăn đi, không có tía tô mai, chỉ có mơ chua thôi.”
Triệu Lan Hương ngồi dậy, tuy rằng khát vọng như ngàn vạn móng vuốt đang cào trong lòng, nhưng vẫn ngồi dậy ăn một quả.
Vị chua vào miệng khiến cả người thoải mái, cô không hề cảm thấy ê răng chút nào, ăn liền một lúc hết hẳn năm quả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây