“Chớ khinh thiếu niên nghèo……”
Nghe thấy anh tự ví mình với cóc ghẻ, Triệu Lan Hương không nhịn được bật cười, cô ném khăn mặt sang bên cạnh, cúi người xuống hôn anh, khẽ thì thầm: “Là thiên nga chủ động đưa mình vào miệng anh, để anh ăn.”
“Anh có vui không?”
Hạ Tùng Bách cảm thấy khát khô cổ họng, như có ngọn lửa nóng đang cháy trong lòng.
Thiên nga chủ động hôn lên môi anh, làn hương ngọt ngào bao phủ khắp đôi môi Hạ tùng Bách.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây