Hạ Tùng Bách mở to mắt, chậm rãi nói: “Cô ấy đi rồi, sẽ không quay về nữa.”
“Cái gì?”
Anh nhẹ nhàng bâng quơ lặp lại một lần: “Cô ấy đi rồi, sẽ không quay về nữa.”
Nói xong anh thuận tay vo nát một tờ giấy viên thư, ném xuống đất.
“Sao con bé lại đi... À, hiện giờ không phải lúc các trường học trên cả nước bắt đầu khai giảng sao? Cũng đến lúc con bé phải đi rồi, cậu cũng chuẩn bị đi, đợi phiên tòa xét xử Ngô Dung kết thúc, đi theo tôi đến thành phố B.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây