Anh nghĩ, dù thế nào anh cũng phải đuổi theo cô một lần.
Triệu Lan Hương ngồi ở bến xe, lấy khăn tay ra lau khô nước mắt.
Phong cảnh quen thuộc ven đường dần dần lui lại, sau đó dần dần chuyển sang cảnh sắc xa lạ.
Tưởng Kiến Quân đưa cho Triệu Lan Hương một chai nước, Triệu Lan Hương không nhận.
Anh ta sa sầm mặt xuống, đôi mày lạnh lùng hơi nhướng lên, nói: “Nếu em cứ tiếp tục như vậy, tôi không cam đoan sau này tôi sẽ không gây phiền phức cho anh ta đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây