Tưởng Mỹ Lệ bị kinh hãi một ngày, mặt còn bị thương, đang đầy một bụng tức thầm than mình xui xẻo.
Cô ta nhận lấy bánh ngọt Triệu Lan Hương đưa, vừa lòng cười nói: “Được, chính miệng cô nói đấy nhé!”
Chiều hôm đó, Tưởng Mỹ Lệ thu dọn hành lý quay về thành phố G. Triệu Lan Hương gửi một phần điện báo về nhà, thăm hỏi cha mẹ, tiện thể thông báo không có cách nào về đón tết đúng hẹn.
Ngày cuối cùng theo lịch âm của năm 1977, đêm ba mươi tết, Triệu Lan Hương đón tết ở thôn xóm nhỏ lạc hậu trong thành phố N này, phải nói là đón tết giữa nông thôn và bệnh viện huyện mới đúng.
Chị Hạ không sao cả, đứa bé trong bụng cũng đã ổn định, Hạ Tùng Bách cũng đã vượt qua hai kiếp nạn lớn của mình rồi. Trong lòng cô rất vui mừng, tuy rằng người một nhà không thể quây quần bên nhau, Triệu Lan Hương vẫn hứng thú bừng bừng nấu một bữa cơm tất niên phong phú.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây