Lúc này Hạ Tùng Diệp đã ngủ say từ lâu rồi, cả người cuộn tròn lăn vào một góc giường, cảm giác tồn tại cực thấp. Lý Đại Lực nhìn về phía vợ mình, nhanh chóng đuổi hai người kia ra khỏi phòng.
Có đôi khi không nghe thấy cũng không phải không tốt, vừa rồi ba người thảo luận ồn ào như vậy, nhưng chị Hạ vẫn không bị quấy nhiễu chút nào, vẫn ngủ ngon lành. Chị ít nói, yên tĩnh, lại sinh ra cảm giác dịu dàng khác thường.
Nhưng mà Lý Đại Lực nghĩ, nếu chị nghe thấy đượ thì vẫn tốt hơn.
Từ trước đến giờ chị chưa bao giờ nghe giọng của anh ta.
Trời hửng sáng, Hạ Tùng Bách đã về nhà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây