“Ăn tết không nghỉ ngơi cho tốt, lại dành toàn bộ thời gian may quần áo à?” Triệu Lan Hương trêu ghẹo.
Hạ Tùng Diệp dừng tay, lấy ra một sấp tiền giấy từ trong túi nhét vào tay Triệu Lan Hương.
Triệu Lan Hương kinh ngạc bỏ tiền ra: “Sao lại cho em?”
Hạ Tùng Diệp chỉ mỉm cười, không nói lời nào, tiếp tục ngồi xuống may quần áo.
Qua một mùa đông, làn da ngăm đen của chị đã trắng lên vài phần, hai mắt sáng ngời, tinh thần sáng láng ngồi thẳng lưng may vá. Trên mặt còn lộ ra ý cười, cả người tươi trẻ hẳn lên, nụ cười luôn nở trên khóe môi, giống như cả người đều ngâm trong hũ mật vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây