Nét mặt Hạ Tùng Bách có chút buồn cười, anh điềm đạm nói: “Có, bà ấy từng học đại học New York ở nước M.”
Anh đúng là không đáng để nhắc tới, nhưng nếu so về bà nội, anh chưa bao giờ thua kém.
Anh nói xong thì im lặng cúi đầu ăn trái cây, ngón tay thô ráp của anh bóc từng chút một lột sạch lớp vỏ mà cô chưa gọt sạch, bóc đầy một đĩa nhỏ, bóc sạch số bưởi trong mâm đựng trái cây, muốn ăn chỉ cần bỏ vào miệng là xong.
Phùng Liên đang ăn bưởi đột nhiên bị sặc, vội vàng lấy khăn tay ra lau miệng.
Vừa rồi bà còn tưởng anh là chàng trai nhà nghèo không thể đi học, chỉ trong nháy mắt đã biến thành đứa con trong gia đình có nền tảng thâm hậu. Tuy Phùng Liên cũng được coi là phần tử trí thức, nhưng đối với người từng du học bà vẫn phải lau mắt mà nhìn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây