Anh ăn mặc rất chỉnh tề, sau khi cố ý trang điểm một phen, người đàn ông thôn quê này giống như thay da đổi thịt, khiến hai mắt cô sáng ngời.
Triệu Lan Hương ngắm anh hai mắt tỏa sáng, thưởng thức vẻ ngoài khôi ngô tuấn tú khi còn trẻ của anh, đã thế anh còn cố ý ăn mặc đẹp đặc biệt tới gặp cô, khiến cô rung động mãi không thôi.
Hạ Tùng Bách ậm ừ, nhỏ giọng giải thích: “Anh... Anh đi mua vắc xin phòng bệnh cho lợn con.”
“Bên này là thành phố lớn, dễ tìm mua hơn.”
Bây giờ anh nói gì, Triệu Lan Hương cũng tin. Anh nói một câu, Triệu Lan Hương gật đầu một cái, cuối cùng cô cười hỏi anh: “Anh xuống tàu lúc nào?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây