Ông ta bất mãn nói.
Triệu Lan Hương nhìn ông ta, không nhịn được sinh ra chút buồn bực.
Thấy ánh mắt ấy của cô Triệu, Cố Hoài Cẩn vội vàng nói: “Được rồi, tôi sẽ viết thư hỏi giúp cô một chút. Có cần gấp không? Nếu cô cần gấp, tôi có bạn ở tỉnh X, có thể hỏi giúp cô một chút.” “
Triệu Lan Hương gật đầu.
“Càng sớm càng tốt, tiền cơm bù vào tiền sách nhé.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây