Cố Hoài Cẩn sống ở phương bắc, rất hiếm khi có cơ hội ăn hải sản, mùi hương ngọt ngào đến từ biển cả trong chiếc bát con kia khiến ông ta không thể nhịn được.
Đầu lưỡi chạm vào thịt cua ngâm rượu cay nồng tỏa hương thơm ngọt ngào, khiến cả người ông ta lâng lâng như say như mê, hàm răng nhai vỏ cua rổm rộp, hút ra từng thớ thịt trắng nõn bên trong. Thịt cua trắng như bông tuyết vậy, vừa mềm vừa dai vô cùng sảng khoái, khiến lòng ông ta nhộn nhạo, giống như gió xuân thổi qua khiến mặt hồ nổi lên gợn sóng.
Cố Hoài Cẩn gặm xong con cua cuối cùng, còn liếm sạch nước trong bát, sắc mặt hơi phiếm hồng nói:
“Ăn ngon thật!”
“Chờ đợi nhiều ngày như vậy, không uổng phí, nhưng mà… Vó phải hơi ít hay không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây