Bạch Phú Mỹ Những Năm 70

Chương 17:

Chương Trước Chương Tiếp

Hạ Tùng Chi ăn được một nửa đột nhiên ngừng lại, nuốt nuốt nước miếng nhường bánh bao cho chị cả.

……

Ngày hôm sau khi thanh niên trí thức bắt đầu làm việc, Chu Gia Trân một mình kéo Triệu Lan Hương ra ngoài, vẻ mặt không dám tin tưởng hỏi cô: “Cô vào ở nhà họ Hạ?”

Giọng cô ấy mang theo vẻ khiếp sợ cùng với khinh thường, không che dấu chút nào.

“Hôm qua tôi vội vàng chuyển nhà, cũng chưa tới kịp hỏi cô cho rõ. Cô dính vào phiền phức rồi, nhanh chóng dọn ra ngoài đi!”

Triệu Lan Hương kinh ngạc trước mấy lời chán ghét của Chu Gia Trân, sao ai nhắc tới ông chồng già nhà cô, đều có dáng vẻ muốn trốn cho nhanh thế này?

Cô cười hỏi: “Làm sao vậy, chỗ anh ấy là đầm rồng hang hổ à, không ở được sao?”

Chu Gia Trân nhìn Triệu Lan Hương vẫn đang cười, thì tức giận nói: “Đâu chỉ đầm rồng hang hổ, người đó căn bản chính là tên du côn! Cô không biết ——”

Cô ấy càng nói càng xúc động giận dữ, gương mặt cũng đỏ lên, cuối cùng nói đến mức có chút khó có thể mở miệng tiếp, Chu Gia Trân dùng một tay đẩy Triệu Lan Hương vào ruộng ngô.

“Năm ngoãi anh ta giở trò lưu manh với Phan Vũ, bị đưa đi lao động cải tạo một khoảng thời gian. Bây giờ mới được thả ra, một cô gái đang tốt đẹp, cô nói sao lại…… Ai ——”

Lúc Chu Gia Trân nói đến chuyện này thì trên mặt vừa xấu hổ vừa tức giận, cô ấy thì thầm nói với cô: “Có người nhìn thấy bọn họ từng chui vào ruộng ngô, hơn nữa Phan Vũ bị ép buộc.”

Trong lòng Triệu Lan Hương bị chấn động rung ầm ầm, từ trước đến nay cô chưa từng nghe ông chồng già nhà cô nhắc tới chuyện này.

Cô lắc đầu: “Chắc chắn không phải chuyện nghiêm trọng như cô nói đâu, nếu như vậy, đã bị bắn chết từ lâu rồi.”

“Chắc chắn trong chuyện này có hiểu lầm.” Triệu Lan Hương nói.

Thời đại này chuyện quan hệ nam nữ bị quản lý vô cùng nghiêm khắc, Triệu Lan Hương đã từng nghe nói qua vài ví dụ, một người đàn ông đi nhầm vào WC nữ, kết quả bị phán tử hình. Hai vợ chồng ở nơi công cộng cũng không cho phép có cử chỉ thân mật. Huống chi là chuyện lớn như huỷ hoại sự trong sạch của con gái nhà người ta.

Chu Gia Trân nghiến răng nghiến lợi, trong cổ họng hừ một tiếng: “Ai biết được, tóm lại cô mau chóng dọn ra ngoài, cô ở chỗ đó thêm một ngày tôi đều cảm thấy trong lòng không yên ổn.”

“Tôi tới thôn Hà Tử nhiều năm như vậy, người trong cả đại đội đều nhận định.Thằng hai nhà họ Hạ thật sự không phải người tốt đẹp gì, coi như anh bị oan uổng, thì anh cũng không phải người tốt, nếu không sao đến bây giờ vẫn chưa làm rõ quan hệ với Phan Vũ?”

“Tôi dám khẳng định vì nhà anh ta quá nghèo, nên nhà họ Phan coi thường anh ta không có tiền cưới vợ.”

Triệu Lan Hương ậm ừ nói, “Tôi biết rồi, cảm ơn cô.”

Hiện giờ tâm trạng cô có chút phức tạp, cô không vui, rất không vui.

Ông chồng già nhà cô thế mà dám giấu diếm cô chuyện lớn như vậy, năm đó còn giả vờ thật thà nói mình mới biết yêu lần đầu, nói nếu hành vi cử chỉ của anh có khiến cô cảm thấy không vui thì xin cô thông cảm nhiều hơn.

Bây giờ mới biết hóa ra không phải chuyện như vậy, lúc anh vừa nghèo vừa rách cũng có vài đóa hoa.

Còn từng chui vào ruộng bắp, a…… Chuyện thời thượng như vậy, cô còn chưa trải qua đâu.

Chu Gia Trân tự hào vì hành động bảo vệ bạn bè của mình , cô vung tay lên nói: “Đợi lát nữa làm xong việc, tôi đi giúp cô thu dọn hành lý.”

“Bây giờ tôi đang ở cùng một phòng với đồng hương của cô, ở ngay tại nhà bí thư chi bộ. Tôi nghe nói nhà đại đội trưởng vẫn còn phòng trống……”

Triệu Lan Hương dứt khoát từ chối: “Không cần, lát nữa tôi lên huyện mua chút lương thực, cô muốn đi cùng không?”

Triệu Lan Hương đến thị trấn Thanh Hòa mua một cân thịt heo, rồi đến nơi bán lương thực mua vài túi bột mì Phú Cường, trời còn chưa sáng người dân trong thị trấn đã xếp hàng dài như đuôi rồng. Sauk hi Triệu Lan Hương làm xong việc mới đi mua thì đã không còn gì để mua nữa. Trong túi cô có mang đủ tiền, nhưng lại không có chỗ nào để tiêu, điều này khiến người đời trước có thói quen thích gì mua nấy như Triệu Lan Hương rất không thoải mái.

Chu Gia Trân nói: “Không có bột mì Phú Cường, mua cái khác có được không?”

Một lần vào huyện phải tốn ba mao tiền vé xe, đi đi lại lại mất sáu mao. Cô ấy tiếc số tiền uổng phí ấy, còn đau lòng hộ Triệu Lan Hương nữa.

Cuối cùng Triệu Lan Hương cũng không chọn tốt chê xấu nữa, mua một túi bột mì Xây Dựng. Quốc gia dựa theo hàm lượng bột mì để phân chia chất lượng bột mì tinh khiết, trong đó bột mì Phú Cường là tốt nhất, tương đương với loại hảo hạng, bột mì Xây Dựng đứng thứ hai.

Cô đưa 30 cân phiếu gạo cho người bán hàng, ngoài tiền và phiếu gạo cô còn đưa thêm một quyển sổ nhỏ nữa, rồi ký tên một cái cho người phụ trách nơi bán lương thực.

Vào thập niên 70 trên thị trường không có chỗ bán lương thực tư nhân nào cả, tất cả đều được nhà nước thu mua rồi tiêu thụ thống nhất. Ở thành thị không trồng cây nông nghiệp thì phân chia lương thực dựa theo đầu người, hộ khẩu nông thôn thì cuối năm phân chia lương thực từ đội sản xuất. Trước khi xuống nông thôn Phùng Liên lo lắng con gái không làm đủ công điểm để nuôi sống bản thân, nên đưa sổ chia lương thực dầu muối của mình cho con gái.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)