Vì vậy anh lại lấy tiền ra đổi vé cho bà cô này. Đúng lúc mấy ngày cuối cùng này Hà sư phó có cho anh một phong bì rất dày, nếu không Hạ Tùng Bách cũng không nỡ lãng phí nhiều tiền như vậy.
Anh bước chân bò lên giường nằm, không gian quá nhỏ hẹp so với thân hình cao lớn của anh, anh ngửi chăn đệm một chút, lấy ra một bộ quần áo từ trong hành lí đưa cho cô nói: “Em lót nó ngủ đi.”
Triệu Lan Hương nhận lấy quần áo anh đưa, lót dưới người.
Ra ngoài cảm giác thoải mái hơn hẳn, không cần che dấu, có thể thoải mái đón nhận ý tốt của Hạ Tùng Bách. Đi với anh cũng rất tốt, anh lo lắng mọi thứ và luôn chăm sóc cô.
Mấy ngày trước một mình cô ngồi xe lửa, dù vô cùng mệt mỏi nhưng cũng không dám nhắm mắt, tập trung để ý hành lý của mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây