Anh ta dùng hai tay che miệng, tiến đến gần tai Triệu Lan Hương, giọng nói yếu ớt giống như bị tiếng gió bao phủ.
“Mất rồi!”
Thịch một tiếng, giống như trái tim của Triệu Lan Hương không chịu nổi rơi xuống dưới sàn xi măng từ độ cao một trăm mét.
Lương Thiết Trụ mở cửa nhà Hạ Tùng Bách đi vào.
Anh ta ngồi xổm xuống một góc, ảm đạm nói: “Tôi đi chở heo, hai giờ mới về đến nhà...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây