Ở nông thôn có đất trồng rau, rau xanh không đáng giá tiền, nhưng ở trong thành phố lại là đồ hiếm có, rơi vào đường cùng Triệu Lan Hương đành phải nhặt mấy củ khoai tây còn thừa, rồi mua thêm một túi bột mì.
Một mình cô tay trái xách theo thịt và xương heo, tay phải xách túi bột mì nặng trĩu, còn Tiểu Hổ Tử thì ôm khoai tây tung ta tung tăng đi sau chị gái, hạnh phúc nói: “Đại Nữu tối nay chị nấu cơm à?”
Tiểu Hổ Tử rất thích ăn đồ chị mình làm, vừa nghĩ tới đã thèm chết đi được.
Khoảng thời gian Triệu Lan Hương mới trùng sinh trở về, gỡ bỏ hôn ước với Tằng công tử, lại báo lên núi xuống nông thôn, để lấy lòng cha mẹ đang nổi nóng, cô trước đây mười ngón tay không chạm nước, khi ấy mỗi ngày lại cần mẫn làm việc nhà, bao thầu toàn bộ ba bữa cơm. Buổi sáng Triệu Vĩnh Khánh và Phùng Liên rời giường là có thể ăn bữa sáng mỹ vị, buổi tối một thân mệt mỏi đi làm về, trên bàn cơm lúc nào cũng bày sẵn đồ ăn thơm phức.
Qua nửa tháng, cơn giận của hai vợ chồng đối với con gái cũng tiêu tan không ít. Cha con (mẹ con) nào có thù cách đêm, tuy bị con gái gây chuyện huyên náo không thể vui nổi , nhưng Triệu Vĩnh Khánh và Phùng Liên thật sự vẫn ăn rất ngon miệng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây