Thiết Trụ gật đầu.
Không nói cái khác, vì một bữa bánh cuốn mỗi ngày, anh ta cảm thấy đi chở heo hình như cũng không mệt lắm.
Lương Thiết Trụ vào trong trại nuôi heo sắp được nửa tháng, mới tìm hiểu được chút thông tin. Trại nuôi heo này hình như là do một đám người hợp tác mở ra, Hà sư phó có một phần, anh Trương mà Hạ Tùng Bách quen cũng có một phần. Bọn họ chỉ hợp tác với nhà buôn quen thuộc, nhà buôn ở nơi khác muốn kiếm được thịt heo từ nơi này, đó là chuyện không cần phải nghĩ.
Anh ta còn thử tính thu nhập của những người cầm đầu, tính đi tính lại, đột nhiên líu cả lưỡi, thu nhập đó ước chừng phải lên đến hàng vạn, chính là “vạn nguyên hộ”, nuôi heo có thể nuôi thành vạn nguyên hộ!
Loại con buôn có “Tương lai” như anh ta, làm việc cực cực khổ khổ, mệt chết mệt sống, mỗi tháng kiếm được bốn năm chục đồng đã vui rạo rực, so với người trước mắt, ngay cả mội sợi lông cũng không bằng!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây