Trên đầu cô đội mũ rơm, che khuất quá nửa khuôn mặt đi tới trước quán bán lương thực của Lương Thiết Trụ.
“Hì, cô tới rồi à?” Thiết Trụ nhìn thấy Triệu Lan Hương, thấp giọng chào hỏi.
Cô không nói gì, lập tức lấy xoài cuốn từ trong ba lô ra đưa cho Thiết Trụ. Ngày đầu tiên khi gặp Thiết Trụ, anh ta từng nói có thể gửi đồ ở quán để anh ta bán hộ, cho anh ta năm mao tiền công là được rồi. Lần này cô đưa cho anh ta năm mao, nhưng Thiết Trụ lại không lấy.
Triệu Lan Hương thấp giọng nói: “Món này tên là Xoài cuốn bơ, bán một đồng một cân…… Cộng thêm hai tờ phiếu công nghiệp.”
Phiếu công nghiệp có giá trị tương đối cao, cho nên Triệu Lan Hương cố ý để giá xoài cuốn bơ thấp đi. Dựa theo tiền lương tiêu chuẩn của dân thành phố, cứ mười đồng sẽ được phát thêm một phiếu công nghiệp, đa số sản phẩm công nghiệp sản xuất ra đều phải dùng phiếu công nghiệp để mua, mua nồi, mua quần áo may sẵn, mua xe đạp, đều cần phiếu công nghiệp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây