“Nếu như cậu có rảnh, thì giúp tôi xem một chút đi, tôi cảm kích cậu cả đời.”
Hạ Tùng Bách đồng ý, không phải vì mấy lời “Bán thảm” của Cố công “. Trong mắt anh, còn rất nhiều người thảm hơn Cố công, tốt xấu gì thi thoảng rảnh rỗi anh vẫn giúp đỡ ông ta. Lão già này rất tinh ranh, được anh giúp một lần, hai ba lần đến nhờ anh.
Bây giờ bị nhốt vào chuồng bò, lúc ăn cơm còn hận không thể duỗi cổ nhìn thẳng vào nhà bọn họ
Hạ Tùng Bách nói: “Tôi không cần ông cảm kích, ông chỉ cần giữ mồm giữ miệng là tôi cám ơn trời đất rồi.”
Mặt anh trầm xuống, mày kiếm dựng ngược hung dữ nói: “Tôi không có bản lĩnh gì, nhưng chỉnh ông vẫn còn dư dả đó.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây