Vốn dĩ bên cạnh truyền tống trận cũng có người của thành Hư Thiên bảo vệ, nhưng chuyện này xảy ra quá nhanh, bọn họ cũng mới chỉ là Chiếu Thần Chung Cực, làm sao phản ứng kịp?Huống hồ loại chuyện phá hoại truyền tống trận này sẽ chỉ hại người chứ chẳng lợi gì cho mình, thông thường sẽ không ai ác ý đi phá. Dù sao thì nếu phá hủy truyền tống trận này cũng chẳng có lợi ích gì với bản thân!
Phần đông võ giả nhìn thấy hai gã Thần Đan Cảnh kia ném viên màu đen ra thì ngay lập tức nhảy lui sang một bên. Mọi người đều thấy viên màu đen kia vừa chui vào truyền tống trận thì tản ra từng tia chớp nhỏ!
Sau đó ánh sáng của tia sét đột nhiên bùng phát, lóe lên ánh sáng dữ dội, lực không gian mạnh mẽ, đồng thời phát ra tiếng nổ vang dội.
“Ầm ầm!”
Tiếng nổ chói tai lập tức truyền đến. Lấy truyền tống trận làm tâm, tất cả những gì có trong phạm vi mười trượng xung quanh đều bị tia sáng này phá hủy. Còn các võ giả đang xếp hàng và những người bảo vệ canh gác truyền tống trận này cũng lập tức bị chôn vùi trong đó, thậm chí còn không kịp kêu lên thành tiếng đã tan thành tro bụi!
“Hai người kia phá truyền tống trận!”
“Đây là Không Gian Chấn Lôi Châu! Trong đó có chứa quy tắc hệ Lôi và quy tắc không gian, có thể phá hủy hoàn toàn lối đi không gian!”
“Bọn họ phá hủy truyền tống trận để làm gì?”
Một vài võ giả còn cách truyền tống trận khá xa đã nhìn ra được lai lịch của viên châu màu đen kia, họ sợ hãi kêu lên.
Phá hủy truyền tống trận không phải chuyện đơn giản. Sau khi xây dựng truyền tống trận, toàn bộ lối đi không gian đều rất vững chắc. Cho dù nền truyền tống trận có bị phá hỏng thì lối đi không gian cũng không bị ảnh hưởng, chỉ cần xây lại nền là được!
Nhưng Không Gian Chấn Lôi Châu thì lại khác. Loại vũ khí này vốn được tạo ra để phá hủy truyền tống trận. Lực sấm sét được chất chứa trong viên châu này sẽ phá hủy nền của truyền tống trận, còn lực không gian bên trong lại có thể làm nhiễu loạn không gian trong lối đi không gian, như vậy lối đi không gian chẳng khác nào bỏ đi.
Sau khi hai gã võ giả Thần Đan Cảnh ra tay thành công, một truyền tống trận khác có thể truyền tống tới thành Thiên Khải ở cách đó không xa cũng bị phá hủy. Hiện tại, hai con đường tới thành Vân Hải và thành Thiên Khải đều đã bị phá hỏng.
“Đây… rốt cuộc là thế nào?”
“Ta nghĩ ta hiểu ra rồi! Những người này hẳn là người của Thiên Tà Tông!”
“Phá hủy lối đi trong truyền tống trận, như vậy Vân điện và Thiên Hạ Thương Minh sẽ không chạy qua cứu giúp được. Chắc chắn là… Thôi Tà muốn ra tay…”
Có một số người cũng đã nhanh chóng đoán ra được chân tướng.
Thực tế, không phải thành Hư Thiên không có biện pháp ứng phó trước, Hư Linh Tông đã phái không ít võ giả đi tuần tra khắp thành. Người bảo vệ hai bên truyền tống trận vốn chỉ là Chiếu Thần Cảnh bình thường, vậy mà hiện tại đã thành võ giả Chiếu Thần Chung Cực!
Chỉ có thể nói là Thiên Tà Tông đã muốn ra tay, thật sự rất khó phòng bị. Cho dù Hư Linh Tông có phái võ giả Hư Kiếp Cảnh đến đóng giữ thì rất có thể Thiên Tà Tông cũng sẽ phái võ giả Hư Kiếp Cảnh đến phá hủy truyền tống trận. Dù sao thì bảo vệ còn khó hơn phá hoại nhiều.
Vừa có người đoán Thiên Tà Tông sắp ra tay thì thực tế lúc này Thiên Tà Tông đã ra tay rồi.
Cả tòa Hư Linh Tông được xây dựng trong một ngọn núi cao, tiếp giáp với vùng ngoại thành của thành Hư Thiên. Giờ phút này, bên ngoài Hư Linh Tông to lớn như vậy đều bị bao phủ một tầng ánh sáng màu tím nhạt, mà bên trong, mấy nghìn tấm phù văn tạo thành một vòng ký hiệu hình bát quái.
Đại trận hộ tông này là do Phong Quan Ngọc để lại, được gọi là “Thiên Huyễn Mê Tung Trận”.
Trước khi xuất hiện đại trận hộ tông do La Chinh vẽ, Thiên Huyễn Mê Tung Trận là đại trận hộ tông mạnh mẽ nhất Trung Vực!
Bên ngoài đại trận hộ tông này, hơn vạn võ giả đang trôi nổi trên không gian khoảng nghìn trượng. Những người này hầu hết đều có tu vi Chiếu Thần Cảnh, chỉ có một số ít là Thần Đan Cảnh, võ giả Hư Kiếp Cảnh cũng có hơn mười người.
Tất cả các võ giả đều mặc trường bào đen, trên ngực thêu hai chữ: “Thiên Tà”
Các võ giả này đều là “đại quân Thần Quốc” của Thiên Tà Tông!
Người bên ngoài gọi là Thiên Tà Tông, nhưng người Thiên Tà Tông lại tự xưng là Thiên Tà Thần Quốc.
Tất cả các võ giả của Thiên Tà Thần Quốc đều từng là võ giả độc lập.
Thế giới võ giả tàn khốc vô cùng, so với các võ giả trưởng thành trong cánh cửa tông môn thì con đường của võ giả độc lập lại càng gian khổ hơn. Hơn nữa, võ giả độc lập còn thường xuyên bị đệ tử tông môn chèn ép. Ít nhiều gì trong lòng võ giả độc lập đều oán hận các đại tông môn!
Thôi Tà thuận lợi thành lập Thần Quốc, cũng là bởi nắm chắc suy nghĩ của võ giả độc lập. Trên danh nghĩa, hắn hợp nhất tất cả các võ giả độc lập lại, muốn lật đổ tất cả các tông môn lớn nhỏ ở Trung Vực. Đợi sau này Thần Quốc lớn mạnh, sẽ phân đất phong hầu!
Không thể không nói, trò này của Thôi Tà rất hay. Nó không chỉ nắm chắc được lòng ham muốn của võ giả độc lập, lại còn đưa ra lời hứa hẹn có lợi cho bọn họ. Cho nên chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, Thôi Tà đã lôi kéo được rất nhiều người đi theo.
Rất nhiều tông môn vừa thấy tình thế không ổn mới phản ứng lại, bắt đầu chặn võ giả độc lập!
Nhưng đã quá muộn, Thiên Tà Thần Quốc của Thôi Tà bành trướng với tốc độ cực nhanh, nhanh chóng lan rộng, trở thành thế lực lớn nhất trong Trung Vực!
Nếu đơn thuần phân chia theo cấp bậc tông môn, Thiên Tà Thần Quốc đã có tư cách để trở thành tông môn lục phẩm. Đương nhiên, trong Thiên Tà Thần Quốc vẫn thiếu một hai vị đại năng Thần Hải Cảnh…
Đột phá Thần Hải Cảnh không phải chuyện dễ dàng. Hiện tại Thôi Tà cũng đang bị kẹt ở bình cảnh, cho nên hắn cũng vội vàng tìm cô gái có Âm Thể Tử Cực thứ ba, để giúp mình một ngày nào đó có thể đột phá Thần Hải Cảnh. Chỉ sau khi vào Thần Hải Cảnh, Thiên Tà Thần Quốc của hắn mới được coi là danh xứng với thực!
Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân vì sao Thôi Tà phải tấn công Hư Linh Tông!
Hơn nữa sau khi tấn công Hư Linh Tông, danh tiếng của Thiên Tà Thần Quốc sẽ được mở rộng hơn nữa. Đến lúc đó, chỉ sợ lượng võ giả độc lập đến nương tựa vào Thôi Tà hắn sẽ tăng lên gấp bội. Cho dù Vân Điện hay Thiên Hạ Thương Minh muốn cản thì cũng không thể cản được!
“Các huynh đệ, trước mắt chính là tông môn đứng đầu thiên hạ, Hư Linh Tông! Ngày trước mọi người có bị Hư Linh Tông chèn ép hay không?” Đứng đầu đại quân Thần Quốc, Thôi Tà bỗng nhiên lớn tiếng hét.
“Có!”
Hơn vạn võ giả, tu vi thấp nhất cũng là Chiếu Thần Cảnh, khí thế khi hét lên thật sự có thể làm cho đất rung núi chuyển.
Thực tế, tuy Hư Linh Tông là tông môn đứng đầu thiên hạ, nhưng thế lực cũng không thể lan rộng ra khắp Trung Vực, vậy nên không có khả năng tất cả các võ giả độc lập đều bị Hư Linh Tông chèn ép.
Nhưng thân là võ giả độc lập, ít nhiều gì cũng từng bị võ giả tông môn chèn ép. Ví dụ như đi thăm dò ở nơi nguy hiểm nào đó, võ giả độc lập thường đi một mình, cùng lắm cũng chỉ kết bạn thêm với hai ba người rồi cùng đi. Nhưng võ giả tông môn thường đi theo đoàn hơn mười người. Cuối cùng, sau khi phát hiện cơ duyên và bảo vật, tất nhiên võ giả độc lập sẽ chịu thiệt!
Thế giới võ giả chính là như thế, ai có thực lực lớn mạnh thì bảo vật thuộc về người đó, cá lớn nuốt cá bé mà. Suy xét đổi vị trí một chút thì võ giả độc lập cũng sẽ làm như vậy.
Đương nhiên, Thôi Tà khuấy động cảm xúc của bọn họ như vậy, làm sao mọi người có thể có thời gian mà ngẫm nghĩ lại nữa?
“Rất tốt! Như vậy hôm nay, chính là ngày Hư Linh Tông bị tiêu diệt!” Tôi Tà lạnh lùng nói.
Đúng lúc này, một bóng dáng bay ra từ trong đại quân Thần Quốc, nhưng mặt mày người này lại trắng nõn như thư sinh. Vị thư sinh này là cường giả Hư Kiếp Cảnh trung kỳ!
Trong tay thư sinh kia cầm một chiếc quạt giấy cũ kỹ, quạt giấy mở ra, trên mặt chỉ viết một chữ “Huyền”.
Người này là Huyền Trần, quân sư của đại quân Thần Quốc, từng là một võ giả độc lập có chút danh tiếng ở phía nam Trung Vực. Nhưng cũng vì đắc tội với người của Huyền Âm Quán nên già trẻ lớn bé trong nhà Huyền Trần hắn đều bị Huyền Âm Quán giết chết.
Những năm gần đây Huyền Trần vẫn ở ẩn, lúc nghe nói Thôi Tà thành lập Thần Quốc, hắn liền ý thức được rằng cơ hội của mình đã tới.
Huyền Trần nhận thấy, Thôi Tà có thể thành lập Thần Quốc được hay không cũng không quan trọng, quan trọng là… hắn có thể mượn sức mạnh của Thôi Tà để tiêu diệt Huyền Âm Quán. Cho nên lúc này hắn với Thôi Tà có thể coi là đang lợi dụng lẫn nhau.
“Tin tức vừa mới được đưa tới, tiểu thư Khê gia không ở trong Hư Linh Tông, mà ở trong thành Hư Thiên” Huyền Trần thản nhiên nói.
“Vậy sao?” Ánh mắt Thôi Tà đột nhiên lóe lên: “Xem ra Thanh Hư đạo nhân này thực sự không coi trọng ta. Ha ha! Nói như vậy, ta thực sự phải đi thành Hư Thiên một chuyến!”
“Hai tòa truyền tống trận trong thành Hư Thiên đều đã bị phá hủy, ta sợ Khê gia này thà làm ngọc vỡ còn hơn ngói lành…” Huyền Trân nói.
Thôi Tà nhíu mày, trên mặt lộ ra vẻ thận trọng. Khả năng này thực sự có thể xảy ra. Làm sao Khê gia lại có thể cam tâm tình nguyện đưa nữ tử có Âm Thể Tử Cực cho mình được?