Vương Giai nghe nói như thế, nhất thời sửng sốt.
Sắc mặt cô có chút cổ quái nói: “Bác sĩ Từ, không phải anh bảo tôi nhận đồ của bọn họ xong rồi chặn bọn họ đấy chứ...”
Cô lắc đầu liên tục: “Tôi không phải người như thế đâu...”
Từ Huyền khẽ bật cười: “Cô suy nghĩ nhiều rồi.”
“Những lời này, thật ra thì chỉ là lời nói đầu môi chót lưỡi thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây