Mà lúc này Địch Cận Duật mới vừa nằm xuống giường nghe thấy cánh cửa bị đập rầm rầm, anh nhíu mày, đưa tay bật đèn bàn, đứng dậy mang dép lê vào, đi về phía cánh cửa.
Mở cửa, cúi đầu, đối mặt với đôi mắt đầy phẫn nộ.
Địch Cận Duật hơi sửng sốt: “Cô...”
Khuôn mặt Khương Tô vô cảm, trừng mắt lườm anh: “Tôi ngã từ trên sô pha xuống đất.”
Địch Cận Duật nhìn xuống cô từ trên cao, giả vờ không thấy lửa giận hừng hực trong đôi mắt thiếu nữ, vẻ mặt vẫn bình tĩnh: “Ồ, vậy sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây