Khương Tô móc trong rương ra một bình thuốc, đưa cho quản gia: “Thuốc ở trong này, một lần một viên, một ngày ba lần, uống lúc bụng đói .”
Quản gia gật đầu đồng ý.
“Vậy tôi đi về trước.” Khương Tô nói.
Ông cụ Triệu còn đang tiếc nuối muốn giữ cô lại: “Sao lại về sớm như vậy?”
Ông cụ mới vừa tỉnh lại thôi, không biết đã bao lâu rồi ông cụ mới được gặp mặt cô? Vừa nhìn thấy cô, cô đã về mất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây