Khi Khương Tô đảo mắt đến Lâm Vân đứng bên cạnh Triệu Vân Phong thì bỗng khựng lại.
“Vân Xuyên, người mà cháu nói là con nhãi ranh vắt mũi chưa sạch đây à?” Lúc này có một giọng nữ vang lên.
Khương Tô quay đầu nhìn lại.
Đó là một người phụ nữ trung niên tầm bốn năm chục tuổi, dáng người trông hơi phúc hậu, từ đầu đến chân bà ta quấn trong hàng hiệu, tất cả đều được xử lý cẩn thận tỉ mỉ, khuôn mặt bà ta được chăm sóc không tệ, tuy béo phì nhưng mà vẫn có thể nhìn ra trước khi béo phì bà ta là một người rất đẹp, trang điểm đậm, đôi môi tô đỏ đậm có vẻ không phù hợp với khung cảnh nơi này lắm.
Vừa mới nghe giọng điệu nói chuyện không khách sáo của bà ta, Khương Tô đã biết người phụ nữ này có địa vị không thấp trong nhà họ Triệu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây