Cơm nước xong xuôi, cô bước ra ngoài nằm xuống ghế xích đu, mấy hôm nay mặt trời nhức mắt hơn trước, ông Tôn liền mở ra cây dù che nắng thật lớn đã mua từ trước, Khương Tô ngồi trên ghế xích đu, bên cạnh là ghế tròn để ông Tôn pha trà cho cô, dù che nắng che mặt trời, cô ăn no nê, mơ màng buồn ngủ, vì vậy ngủ ngay ở ghế xích đu.
Cô mơ hồ nghe được ông Tôn đang nói chuyện với ai đó.
Là một âm thanh xa lạ, giọng nam trung dễ nghe.
Là ai đây?
Sau đó cô nghe được tiếng bước chân đến gần, cô muốn mở mắt ra, nhưng mí mắt lại nặng nề như bị một ngọn núi đè ép, làm sao cũng không mở nổi, cô muốn động đậy, nhưng phát hiện trên người đã không có chút sức lực nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây