Lê Thuật và Khương Tô không phải là bạn bè sao?
Làm sao lời nói tràn ngập mùi thuốc súng như vậy?
“ Chỉ có mười phút, có gì muốn nói, hai người mau nói đi.” Ninh Hiểu nói xong liền không ở lại quấy rầy, để lại thời gian cho Khương Tô và Lê Thuật.
Ngay khi Ninh Hiểu rời đi, Lê thuật lại ký quái nói: “ Đây chính là lợi ích cô làm bạn với người của cục quản yêu sao? Nhận được mười phút cơ hội thăm tù? cái tên họ Địch kia đâu? Anh ta không phải rất lợi hại sao? Sao lại không để hắn đem tôi thả ra ngoài?
“Anh im miệng đi.” Khương Tô nói xong, lại nghĩ đến Lê Thuật là vì mình mới bị giam vào trong, lại dịu dàng nói: “ Tôi qua đây, tôi có chuyện muốn nói với anh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây