Đồng nghiệp tới lui, theo lý thì anh không nên nắm tay cô gái giữa công chúng như vậy, nhưng cô gái dạo này hiếm hoi chủ động thân thiết, anh không nỡ buông tay.
Vì thế trong những cặp mắt như bị sét đánh của đồng nghiệp, Địch Cận Duật ngang nhiên dắt Khương Tô xuyên qua khu vực làm việc công cộng đi vào văn phòng của anh, đóng cửa lại, ngăn cách tầm mắt của mọi người ở bên ngoài.
Cửa khép kín, Địch Cận Duật thả tay Khương Tô ra, nhìn cô gái mắt sáng ngời, hỏi:
“Vui vẻ?”
Khương Tô cảm thấy bị nhìn thấu tâm tư.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây