Địch Cận Duật đứng lên, hơi cúi người chào ông cụ Địch rồi xoay người kéo mở cửa đi ra ngoài.
Địch Cận Duật sải bước tiến lên, khi đi đến đầu cầu thang thì ngừng bước chân, vịn lan can nhìn xuống.
Khương Tô đứng chờ trong sảnh ở phía dưới.
Trái tim treo cao lập tức rơi xuống chỗ cũ, trong mắt Địch Cận Duật tràn ngập dịu dàng êm đềm.
Cô không đi, cô đang đợi anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây