“Nơi này lúc bình thường đều có người chuyên môn chăm sóc, chú chỉ định kỳ đến xem, trước kia ông nội của cháu tự mình đến. Không biết là người bạn cũ nào mà khiến ông cụ để trong lòng như thế.”
Địch Cận Duật trầm mặc, mấy năm nay anh rất ít quan tâm chuyện trong nhà, chẳng hay biết gì về những chuyện này.
Khương Tô đã đi vào nhà, bài trí bên trong thoạt nhìn vẫn là các gia cụ mấy chục năm trước, nhiều vật trang trí của nước ngoài hoặc sao chép của nước ngoài. Đèn trong phòng khách đều là đèn thủy tinh hoa lệ, mấy chục năm rồi mà không nhiễm một hạt bụi trần, nơi này được chăm sóc rất kỹ càng.
Khương Tô đi dạo tầng trệt, cô ngắm kỹ mỗi món đồ trang trí, tay vuốt nhẹ sofa bằng da màu nâu, giống như có thể nhìn thấy chính mình mấy chục năm trước ngồi chéo chân uống trà trên chiếc ghế này.
Địch Cận Duật cũng đang quan sát căn nhà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây