Quý bà Uông nói đến đây, sắc mặt có chút nghiêm túc: “Khương Tô, cháu học được bản lĩnh của bà nội mình, có bề ngoài giống như bà nội, tôi lo cháu sẽ bước trên con đường cũ của bà nội mình. Cháu hãy hứa với tôi, tuyệt đối đừng học theo bà nội mình, chỉ vì một phút vui vẻ mà chọc vào nhiều nợ đào hoa như vậy. Cháu nên biết nợ quá nhiều thì sẽ có ngày phải trả.”
Khương Tô mỉm cười lúng túng mà không mất lễ phép, thầm nghĩ thì bây giờ mình đang trả nợ đào hoa của Khương Hoan đây, bị một đống sợi len trói, dường như giãy cỡ nào cũng không thoát ra được.
Hai người đang nói chuyện thì người hầu tiến lên nói:
“Thưa bà, cậu chủ nhỏ trở về.”
Mắt quý bà Uông thoáng chốc sáng ngời, từ dựa lưng vào ghế lập tức ngồi thẳng, mắt mày mang nét vui sướng:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây