Triệu Uyển nói: “Bây giờ tôi đang ở căn nhà khác, Tiểu Kiều cũng chuyển ra ngoài sống với tôi…Quả thật điều tôi lo lắng nhất chính là con trai mình, thằng bé vẫn luôn cho rằng tôi và cha của nó là một đôi vợ chồng mẫu mực, cũng rất yêu quý kính trọng cha của nó, bây giờ xảy ra chuyện như này, còn cho thằng bé biết, người tổn thương nhất không ai khác ngoài thằng bé. Bây giờ thằng bé còn không nhận điện thoại của cha nó, cũng không chịu gặp mặt…” Triệu Uyển bỗng đổi chủ đề: “Em vừa nhắc đến bà Trịnh phải không? Bà ấy lại xảy ra chuyện gì rồi, sao lại đi tìm em?”
Khương Tô nói: “Con gái của bà ấy lại xảy ra chút chuyện rồi.”
Triệu Uyển nói: “Thảo nào tôi cứ thấy là lạ, mấy ngày trước có đến nhà bà ấy, nhưng Dung Dung đã không nhận ra tôi. Hơn nữa thần sắc và hành vi của Dung Dung cũng rất kỳ lạ, giống như trở thành một người khác vậy. Không có vấn đề gì nghiêm trọng chứ?”
Khương Tô đáp: “Không có.”
Triệu Uyển nói: “À đúng rồi, còn phải cảm ơn em, đã giúp tôi tìm ra nhân tình đó, giúp tôi trút được cơn tức giận này.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây