Bà vừa nói vừa đi ra phòng Trịnh Dung Dung.
Thuận tay đóng cửa lại, vừa đi ra khỏi cửa, người bà không ổn, hai chân mềm nhũn suýt chút ngã xuống đất.
Nếu không phải là sợ kinh động đến “ Trịnh Dung Dung” bà ấy chỉ sợ đêm đó liền chạy đến tìm Khương Tô.
Bất đắc dĩ, quả thật là một đêm không ngủ, gắng gượng chịu đựng đến hôm nay.
Bà Trịnh nói ra suy đoán của mình với Khương Tô: “ Tiểu tiên cô, cô nói có phải là Trịnh Dung Dung đem bùa cô cho đeo lên người vứt đi rồi không, có cái gì tà ma trên người nó?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây