Ăn xong bữa khuya, Địch Cận Duật nén cơn buồn ngủ, ngồi trong phòng khách xem ti vi với Khương Tô một lát, sau đó mới đứng dậy đi tắm.
Khương Tô ngồi trên ghế sô pha, nhìn sang bên đó, sau đó đôi mắt lại chuyển về ti vi, cô tai thính mắt tinh, rất nhanh trong phòng tắm đã truyền đến tiếng nước chảy ào ào, Khương Tô nghĩ đến cơ thể tuyệt đẹp của Địch Cận Duật, trong lòng thấy hơi tiếc nuối. Kiểu đàn ông như Địch Cận Duật, ý thức của bản thân quá mạnh mẽ, tuyệt đối không thể trở thành sự phụ thuộc của cô, còn cô tuyệt đối cũng không muốn trở thành sự phụ thuộc của Địch Cận Duật, bị anh quản đông quản tây.
Địch Cận Duật tắm xong rồi ra ngoài, tóc vẫn chưa khô hoàn toàn, mái tóc ướt đẫm nhẹ nhàng chấm lên trán, lại còn lộ ra vài phần quyến rũ, đôi mắt đen hun hút vốn luôn sắc bén lạnh nhạt, giờ đây cũng được phủ lên một lớp màu sắc dịu dàng. Anh mặc một chiếc áo phông trắng tinh đơn giản, thân dưới mặc một chiếc quần dài màu xám cotton, đặc biệt giản dị, cánh tay rắn chắc lộ ra những đường cơ thịt vô cùng hoàn hảo.
Trong đầu Khương Tô chỉ có hai từ... Muốn ngủ.
Cơ thịt đã đến bên miệng mà không thể cắn, Khương Tô có hơi khó chịu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây