Khương Tô nói: “Đến mười hai giờ đêm bọn họ mới được chôn cất. Sau bữa tối, tôi sẽ ra ngoài xem có gặp được hồn của cô gái này không.”
Địch Cận Duật nói: “Được. Tôi đi cùng cô.”
Vừa dứt lời.
Tay nắm cửa bị vặn từ bên ngoài.
Địch Cận Duật và Khương Tô cùng lúc nhìn về phía cửa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây