Tăng Hùng thấy bọn họ tới, trong lòng vui mừng, vô thức kéo vuốt phẳng vạt áo nhăn nheo của mình.
“Chú Châu.” Địch Cận Duật đi tới chào Châu Chính Quang, sau đó khẽ gật đầu với ông lão mù coi như chào hỏi, anh liếc Tăng Hùng một cái, tỏ vẻ cũng không mấy để ý đến ông ta, thậm chí còn có chút kiêu ngạo của một thiếu gia nhà giàu.
Khương Tô cười thầm bên cạnh anh, cái cách Địch Cận Duật làm giá cũng khá ấn tượng đấy.
Sắc mặt cô hoàn toàn lãnh đạm, ngay cả khi cười, ánh mắt cũng không hiện rõ ý cười, có thể nói cô phối hợp rất ăn ý với Địch Cận Duật.
“Quả thực là tiếp đón không chu đáo.” Châu Chính Quang sợ bỏ qua Địch Cận Duật, dù sao công ty nhà họ Châu gần đây cũng sắp tiến vào thị trường Tây Thành, mà nhà họ Địch lại có ảnh hưởng lớn ở Tây Thành, cả về chính trị lẫn kinh doanh, ông ta mới nói: “Nếu chán thì có thể về nhà. Ở nhà có wifi nhưng hơi đông người nên hơi ồn. Hai người có thể leo núi phía sau, phong cảnh trên đó khá đẹp.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây